Thứ Hai, 11 tháng 1, 2010

// // Leave a Comment

Ơi hỡi là chồng


Đêm qua chàng bước vào nhà
miệng hôi mùi đế, tay quà quạng chân
thiếp đây lỡ dại một lần
hỏi chàng xịn chửa , cứ mần mò chi ?

chàng lên cơn giận tức thì
mày tao chi tớ , cút đi khỏi giường
nói xong nôn oẹ bốn phương
mùi chua lẫu cá nấu tương đầy nhà

thiếp đành sách cái chậu ra
lau giường, lau đất, lau nhà cho xong
chồng ơi , ơi hỡi là chồng !
ngày nào cũng xỉn , trông mong được gì ?

nói ra thì lại tức thì
chân thì thượng cẳng, tay thì hạ ngay
kiếp đàn bà nghĩ chán thay
nói ra ai hiểu , lại hay tám bừa !

chỉ một lần thiếp xin chừa
xóm làng bàn tán , đó chưa kể nhà
đến tai chàng lại thế là
chửi Cha, chửi Mẹ, Ông Bà tổ tiên

thiếp đành câm lặng tránh phiền
tránh đấm, tránh đá , tránh điên cái đầu !
ôi chao ! những cuộc biển dâu
tối tăm mặt mũi còn đâu nữa tình ?

thương con thiếp phải nín thinh
xấu chàng xấu thiếp có vinh quang gì ?
đôi khi cũng có đôi khi
thiếp mong hoá kiếp, thiếp bì đàn ông

kiếp sau thiếp quyết làm chồng
lo con lo vợ chẳng rông rãi hoài
chuyện gì cứ để ngoài tai
về nhà với vợ một hai chẳng thèm

bạn bè thích cứ việc dèm
trai thời vô tửu , vợ khen chồng hiền
làm chi những chuyện khùng điên
phá nhà, đánh vợ, xỉn liên miên hoài

làm chai cho đáng nên chai
uống xỉn đánh vợ có ai khen mình ?

0 comments: